PCC fC – Ngày 08/03/2022, trong lúc ngâm nga chờ đợi triển khai các đề tài nghiên cứu khoa học, không cần ngóng trông đợi chờ xèng cấp về tài khoản để thêm nhiệt khí huyết thúc đẩy mãnh liệt các công trình nghiên cứu được triển khai mạnh mẽ hơn, thì Tiến sĩ Bùi Tuấn Hải, thành viên đội bóng đá PCC fC, biệt danh “Hải tài hoa” quê “Sơn La tự hào” vẫn đã trước tác bài thơ “Tôi hỏi em cô nàng yêu bóng đá”, bài thơ không chỉ là tình cảm chan chứa của tiến sĩ gửi tới fan chúa, các fans, người hâm mộ Câu lạc bộ Bóng đá PCC fC mà còn là tình cảm của anh với cuộc sống, với tình yêu, với con người…
Ở bên cạnh các đồng nghiệp ở viện nghiên cứu, bên cạnh đồng đội của anh trong đội bóng đá PCC fC là các bác sĩ, dược sĩ, các nhà khoa học, các doanh nhân… chất thơ vốn đã chan chứa trong huyết mạch của Tiến sĩ Bùi Tuấn Hải đã tiếp tục tuôn trào, không chỉ khiến các công trình nghiên cứu khô khan trở nên sống động, mà góc nhìn tuệ giác của con người đầy tài hoa này chắc chắn sẽ mang đến thêm nhiều cảm xúc tốt đẹp tươi cho tất cả mọi người. Thơ anh mang hồn người gắn kết, lan toả tinh thần tốt đẹp của cuộc sống vị Khoẻ Vui Hạnh Phúc (Ka Vê Hát theo nghĩa của đội bóng, nơi anh đã trải lòng mình cùng các đồng nghiệp và đồng đội thân thương trên chiến trường Long Hổ). Bulletin Tạp chí Bóng đá PCC fC xin trân trọng giới thiệu với quý vị và các bạn bài thơ của tiến sĩ, thi sĩ, tiền vệ tài hoa Bùi Tuấn Hải, với lời chúc Khoẻ Vui Hạnh phúc tới với tất cả một nửa thế giới phụ nữ, hãy làm cho nửa còn lại hạnh phúc hơn và các bạn luôn luôn là người hạnh phúc nhất.
Poster thơ “Tôi hỏi em cô nàng yêu bóng đá”
Tôi hỏi em cô nàng yêu bóng đá?
Tôi hỏi em: có bao giờ em nghĩ
Yêu một người không phải bác sĩ chưa?
Em nghẹn ngào chợt tỉnh giấc ngủ trưa
Anh hỏi đùa, em xin trả lời thật
Khi anh ngỏ lời nếu em chẳng gật
Thì bây giờ không cật nát tim đau
Trong những ngày anh nhàu người chống dịch
Cố hết mình ngăn địch hoạ thiên tai
Nhưng anh ơi cứ miệt mài anh nhé
Anh yêu nghề, em ghé chút tình thôi
Bởi dẫu cho cuộc sống nổi trôi
Em tự hào “tôi yêu anh bác sĩ”.
Tôi hỏi em: thế còn anh Viện sĩ
Có khi nào em nghĩ đến người ta?
Em trả lời giọng ngọt thiết tha
Em biết là nếu em yêu khoa học
Sẽ hiểu rằng ngọc xuất phát từ trai
Những ngày dài anh ẩn mình nghiền ngẫm
Là mỗi lần em ướt đẫm hàng mi
Nhưng anh à, cũng chẳng hề hấn chi
Chỉ cần anh làm vì đất nước
Thì kiếp này em vẫn ước bên anh.
Tôi hỏi em: vẫn còn anh Dược sĩ
Có lẽ nào đánh cược chút không em?
Em mơ màng lật sách giả vờ xem
Tìm cho em đơn thuốc này anh hỡi
Có thuốc nào em hết chờ hết đợi
Có thuốc nào hết nghĩ ngợi về anh?
Anh à, báo trình dược thật nhanh
Mang cho em thêm cành hoa thược dược
Để trái tim em bớt phần nhu nhược
Yêu dược rồi sẽ chẳng nghĩ đến ai.
Nốt câu này anh hỏi em thôi nhé
Em thích bé nhà mình giống ai
Y, Dược đức tài hay hào hoa Viện sĩ ?
Em mở lời chẳng phút nào suy nghĩ
Con chúng mình không cần “sĩ” đâu anh
Nhưng phải biết điều khiển trái banh
Phải biết giành tinh thần đồng đội
Phải biết tạo cơ hội cho nhau
Để cho mãi mãi về sau
Ta thuộc làu khúc Ka Vê Hát (*)
08/03/2022
Tiến sĩ Bùi Tuấn Hải, Viện nghiên cứu hệ gen, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam
Chú thích: (*) Ka Vê Hát viết tắt là KVH (giảng nghĩa là Khoẻ Vui Hạnh phúc)